Một giọng điệu kiêu căng pha chút nũng nịu vang lên, vừa nghe Tự Cẩm đã biết đó là Trần Lệ.
Không hiểu sao, cô ấy và Trần Lệ cứ như không hợp duyên, ngày nào cô ta cũng phải gây sự với mình.
Tự Cẩm lườm một cái: “Đúng vậy, mình không dám đi, chỉ có nhà cậu mở bách hóa nên cậu mới dám đi suốt ngày.”
Nói xong, cô chào tạm biệt Lý Kiều rồi chuẩn bị về ký túc xá ngủ.
Lý Kiều còn định giữ cô lại, nhưng Trần Lệ đã kéo tay cô: “Lý Kiều, cậu ngốc à? Sao lại cứ thích chơi với con nhà quê ấy chứ? Cô ta chỉ là một đứa nghèo rớt mùng tơi.”
Lý Kiều nhíu mày: “Bây giờ là thời đại nào rồi? Còn phân biệt người thành phố với người nhà quê à? Hơn nữa, Tự Cẩm giỏi đạp máy khâu, làm việc nhanh nhẹn, mình muốn chơi với cô ấy để học hỏi mà!”
“Xì, chẳng qua là cô ta nịnh bợ trưởng xưởng, ông ấy thiên vị nên mới khen thế thôi.” Trần Lệ bực bội nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play