Buổi trưa, Hạ Kiều Sơn đã về trước, nhưng ông cụ Mẫn vẫn còn ở lại. Ông nhìn cô gái nhỏ đang gắng gượng tỏ ra mạnh mẽ dù trong lòng rất buồn. Cô không chỉ giúp Khải Hàng giải thích mà còn an ủi mẹ của anh ấy. Một cô gái tốt như vậy, đúng là phúc phần của nhà họ Mẫn.
Thời gian qua, cách Hạ Mẫn Duyệt và Khải Hàng đối xử với nhau đều được Phùng Thục Doanh và Nguyễn Tố Thu để mắt tới. Mẫn Duyệt thực sự yêu thương Khải Hàng và đối xử với anh rất tốt.
Ngay cả khi Khải Hàng đã vội vã rời đi, Mẫn Duyệt vẫn hiểu và bênh vực anh, thậm chí còn nói sẽ đợi anh trở về. Vậy thì, họ còn lý do gì để trách móc Khải Hàng nữa chứ?
Nghĩ kỹ lại, Khải Hàng nói cũng đúng. Mẫn Duyệt từ nhỏ đã sống trong gia đình sung túc, không thể để cô ấy sau này sống khổ hơn khi còn ở nhà mẹ. Vì vậy, nghĩ đi nghĩ lại, nhân lúc còn trẻ, Khải Hàng muốn bứt phá cũng là điều dễ hiểu.
Tuy nhiên, Nguyễn Tố Thu vẫn không thể không than phiền: “Nhưng nó cũng không nên vội vã đi như vậy.”
Ông cụ Mẫn điều chỉnh tâm trạng, mỉm cười nói: “Vừa nãy Mẫn Duyệt cũng đã nói rồi đấy, cơ hội không chờ người!”
Cuối cùng, Phùng Thục Doanh và Nguyễn Tố Thu cũng chấp nhận kết quả này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT