Chỉ là nghĩ đến chuyện Mẫn Duyệt không kịp nói lời tạm biệt với Mẫn Khải Hàng, lão gia biết chắc lát nữa cô cháu gái sẽ buồn bã mà khóc mất thôi.
Đặng Chi Huệ bước ra, trên mặt nở nụ cười: “Chào ông Mẫn, Khải Hàng không về cùng mọi người sao?”
Bà cứ nghĩ Khải Hàng chỉ đi mua gì đó, lát nữa sẽ về.
Khi đi làm về, nghe Mẫn Duyệt nói ông Mẫn và Khải Hàng đã lên Bắc Kinh, bà còn mừng thầm, nghĩ rằng nhà họ Mẫn cuối cùng cũng có thời gian lên đây, có lẽ là để bàn bạc chuyện hôn nhân của hai đứa nhỏ.
Mẫn Duyệt đứng sau lưng mẹ, ánh mắt rạng rỡ nhìn hai ông nội, đã ba, bốn tiếng không gặp Mẫn Khải Hàng rồi.
Hạ Kiêu Sơn nhìn cháu gái đang cười tươi, không biết nên mở lời thế nào: “Ông Mẫn, ông nói đi.”
Ông Mẫn tức giận liếc nhìn Hạ lão gia, sau đó đổi sang vẻ mặt dịu dàng: “Mẫn Duyệt à, anh Khải Hàng có việc phải đi, tạm thời sẽ rời xa một thời gian, con ở nhà ngoan ngoãn đợi anh ấy về nhé!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play