Rồi cô bước về phía anh, vừa đi vừa cài nút áo: "Đi thôi, anh Mẫn, để em mang bữa sáng cho anh."
Mẫn Khải Hàng không dám nhìn thẳng, nhưng cũng không dám quay đi.
Anh đành phải tỏ vẻ bình tĩnh, quay người bước về phía sân trước với dáng vẻ bình thường, đi rửa mặt.
Xem ra hôm nay chưa phải thời điểm thích hợp để nói với cô rằng anh đã hồi phục thị lực.
Hơn nữa, anh cũng không chắc đây có phải là sự hồi phục hoàn toàn hay chỉ tạm thời.
Thôi thì đợi thêm một ngày nữa!
Nếu sáng mai thức dậy mà vẫn thấy rõ, anh sẽ nói với cô rằng mắt mình đã nhìn thấy. Như vậy cũng tránh được sự xấu hổ khi phải giải thích rằng anh đã vô tình nhìn thấy cô trong tình trạng không chỉnh tề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play