Nghĩ đến đây, cô bật cười ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng nhiên đỏ ửng. Rõ ràng còn chưa có gì, sao đã tự tưởng tượng đủ điều rồi chứ?
Những chiếc sơ mi này không thể mặc nữa, cần phải gia cố lại cúc áo trước ngực.
Trời không lạnh, trong nhà cũng chẳng có ai, mà đây lại là sân sau, nên cô chỉ mặc mỗi một chiếc áo lót nhỏ, lật tìm hộp kim chỉ, ngồi dưới cửa sổ để may cúc áo.
Có lẽ vào lúc Mẫn Duyệt phơi đồ và quay lại thay đồ, Mẫn Khải Hàng đã thức dậy.
Từ trong phòng bước ra, anh nhìn thấy chăn màn và quần áo đang tung bay dưới nắng, một khung cảnh bình thường mà lại mang đến cảm giác yên bình và đẹp đẽ.
Ánh sáng vẫn hơi gắt, anh đưa tay che mắt một chút.
Rồi vươn tay ra, cảm nhận ánh nắng, môi anh khẽ nở một nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT