Cố Minh Âm cầm theo những hộp cơm lớn nhỏ rời khỏi Vân Cảnh Lâu. Nghĩ đến đồ ăn đã nấu chín không thể bảo quản được lâu, cô chia cho những người già nhặt rác bên ngoài khu du lịch. Số còn lại, cô giữ lại để ăn.
Thấy khuôn mặt hiền lành, không có ác ý của cô, những người già đó liên tục nói lời cảm ơn rồi nhận bữa trưa.
Vì trên tay Cố Minh Âm cầm theo đồ, cô không tiện đi dạo nữa. Thêm vào đó, cô rất tò mò về đánh giá cốt truyện lần này, suy nghĩ vài giây, cô quyết định chào tạm biệt cô trà xanh nhỏ.
"Tôi phải về ôn tập. Hôm nay cảm ơn cậu rất nhiều."
Thẩm Dư Tri không níu giữ: "Tôi cũng phải về đây, dù sao chúng ta cùng đường, hay là đi cùng nhau đi."
Minh Âm không tìm ra lý do để từ chối, vả lại, cô mang theo hộp cơm lên tàu điện ngầm thì thực sự không tiện lắm. Nghĩ vậy, cô gật đầu đồng ý.
Trên đường về, cả hai đều rất yên lặng. Cố Minh Âm dựa vào ghế sau mơ màng buồn ngủ. Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, cô cảm thấy vai mình có một lực nặng nhẹ. Cô tỉnh hẳn, cúi mắt nhìn sang.
Thẩm Dư Tri đã ngủ thiếp đi. Cơ thể cô ta nghiêng về phía cô, cả đầu đã gục hẳn trên vai cô.
Hai người ở rất gần nhau, gần đến mức có thể nhìn thấy những sợi lông tơ nhỏ trên má cô ta.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT