Đường Chu thực sự cảm thấy mắt mình đau rát và khó chịu.
Lúc này ngoài việc không ngừng chảy nước mắt ra thì cậu chẳng thể làm gì khác.
Cậu biết những sợi lông tơ trên lá ngô đã vô tình bay vào mắt mình, chỉ có thể để nước mắt cứ thế tuôn rơi, mong nó sẽ cuốn trôi dị vật ra ngoài.
Đường Chu nghĩ vậy, nhưng Trần Thiệu bên cạnh dường như rất lo lắng.
Đường Chu cứ nói không sao, không sao, nhưng nhìn bộ dạng cậu không ngừng chảy nước mắt, khóc lóc, thì chẳng giống không có chuyện gì cả.
Đường Chu còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy cơ thể mình đột nhiên lơ lửng, rồi khi định thần lại thì thấy mình đã ở trên lưng Trần Thiệu.
Đường Chu định nói với hắn rằng mình sẽ ổn thôi sau một lát, nhưng cảm giác ngứa ngáy dữ dội trên những vùng da hở khiến cậu nhận ra nếu còn ở trong ruộng ngô thêm một chút nữa thì cả người sẽ khó mà chịu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT