Hôm sau.
Đường Chu nghe thầy hiệu trưởng Mã kể một chuyện rất thú vị.
Lúc tan học, trong văn phòng chỉ còn lại hai người là Đường Chu và thầy hiệu trưởng Mã. 
Thầy hiệu trưởng hỏi Đường Chu sống ở nhà Lâm Gia Dương có quen không, Đường Chu nói khá tốt, Lâm Gia Dương đối xử với cậu rất tử tế.
Nhắc đến Lâm Gia Dương, thầy hiệu trưởng Mã bật cười: “Tiểu Đường à, cậu đừng thấy Gia Dương bây giờ trông nghiêm nghị, đứng đắn thế thôi, chứ hồi nhỏ nó ngoan lắm, là đứa bé ngoan nhất tôi từng thấy ở cái làng này đấy. Nhưng mà nó lại mít ướt lắm. 
Cậu biết đấy, con trai ở làng quê nghịch ngợm lắm, nào là đào tổ chim, mò cua bắt tôm, nhưng thằng nhóc Lâm Gia Dương này chẳng làm chuyện xấu bao giờ, hiền lành lắm. Có điều Lâm Gia Dương hồi nhỏ đặc biệt hay khóc, bị tôi mắng vài câu là khóc, học kém cũng khóc, đồ vật bị mất cũng khóc. Đúng là một cậu bé mít ướt chính hiệu.”
Nghe thầy Mã kể chuyện này, Đường Chu thực sự rất hứng thú. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play