Để làm kẹo mạch nha, nguyên liệu chính là gạo nếp và hạt lúa mạch. Ở Trung Nguyên, hai thứ này rất phổ biến, nhưng ở đây, chưa chắc đã dễ tìm. Chỉ một mình Thẩm Tiêu thì gần như không thể kiếm được, cho nên "hợp tác" với bà chủ quán là điều tất yếu.
Sau khi Thẩm Tiêu viết danh sách đưa cho bà chủ, phải hai ba ngày sau, bà ta mới kiếm được mấy cân gạo nếp và lúa mạch từ đâu đó không rõ.
"Thứ này có thể làm ra đường à?" Bà chủ quán vặn óc suy nghĩ cũng không ra. Trong mắt bà ta, dùng gạo và lúa mì làm ra đường chẳng khác nào trồng dưa hấu trên cây táo ngoài kia, thật khó tin.
Thẩm Tiêu nhìn tỷ lệ gạo nếp và hạt lúa mạch khá tốt, cười nói: "Chỉ dựa vào hai thứ này thì chưa đủ. Ta còn cần một gian phòng ban ngày mát mẻ, buổi tối ấm áp."
Hạt lúa mạch nảy mầm, cũng như quá trình lên men sau đó, đều cần nhiệt độ thích hợp. Sa mạc này ban ngày nóng như thiêu đốt, ban đêm lại lạnh thấu xương, đương nhiên là không được.
Bà chủ quán trầm ngâm một lát rồi nói: "Phòng như vậy cũng không phải không có." Thời trẻ, có khách thương Trung Nguyên từng trọ ở quán của họ, nghe nói có một thứ gọi là giường sưởi, trời lạnh ngủ trên đó rất thoải mái. Sau này, bà ta bỏ tiền thuê một người biết làm đồ Trung Nguyên đó đến xây cho mình một cái giường sưởi. Từ đó về sau, bà ta quả thực không còn phải chịu cái lạnh về đêm nữa. "Ta dẫn cô đi xem, xem có được không nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT