Người khách buôn kia nhận lấy chén, thấy trong chén nước thuốc màu xanh nhạt nổi lềnh bềnh vụn băng, hắn đầu tiên là ngửi một hơi. Cái lạnh cùng một tia hương táo sa xộc vào mũi, khiến hắn vừa nuốt xuống xiên thịt dê không khỏi khẽ nhấp một ngụm dọc theo miệng chén.
Vị ngọt thanh mát lạnh lẽo vừa vào họng, lập tức đè ép đi lớp dầu mỡ cùng cảm giác nóng rực trong miệng. Gã không kìm được uống thêm một ngụm lớn. Lúc này, vụn băng cũng theo vào, răng rắc vài tiếng vang, cảm giác băng giá cùng sảng khoái đồng thời từ đỉnh đầu truyền xuống tận lòng bàn chân, khiến gã uống xong phải bật ra một hơi lạnh: “Sảng khoái!”
Tiếp đó, gã vẫy tay với Thẩm Tiêu: “Lại đây, rót cho mấy anh em ta mỗi người một chén. Thùng này bao nhiêu tiền, ta lấy hết!”
Nghe vậy, Thẩm Tiêu mừng rỡ: “Khách quan thật hào phóng!” Nàng vội vã lôi cái thùng gỗ giấu trong chăn bông ra, vừa rót nước đường vừa nói: “Hôm nay là lần đầu tiên ra quán, chuẩn bị chưa được nhiều. Thùng gỗ này ít cũng phải ba bốn mươi chén, khách nhân mua hết, vậy tôi lấy chẵn ba mươi văn nhé, ngài thấy sao?”
Người nọ cũng chẳng tiếc tiền, hắn móc ra một xâu tiền, ném mạnh lên bàn: “Đồ để lại đi.”
Chứng kiến đơn hàng đầu tiên hoàn thành ngoài mong đợi, Thẩm Tiêu cười đến thập phần chân thành: “Cảm ơn ngài!” Thùng nước đường này tính ra chi phí chưa đến năm văn, bán đi kiếm lời ròng hai mươi lăm văn, quả nhiên buôn bán vẫn là cách kiếm tiền nhanh nhất.
Giúp bọn họ rót xong nước đường, Thẩm Tiêu lui về phía đám đông. Nàng phải chờ lấy lại đồ nghề mang về, không thể cứ thế bỏ đi được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play