Cuộc sống cứ thế bình dị trôi qua. Tuyết lớn phủ kín núi, khu chuồng bò và khu nhà thanh niên trí thức càng trở nên vắng vẻ.
Từ Ninh đã mấy ngày không ra khỏi nhà, ngày ngày cùng Từ An ở trong nhà nấu nướng, đọc sách.
Hôm nay cô làm bánh xốp đường đỏ, gói cẩn thận rồi đặt vào thùng nước, xách đòn gánh chuẩn bị đi gánh nước. Tiểu Mạc cũng đã bốn năm ngày không đến, mấy hôm nay cô cũng không qua bên đó, ám hiệu của hai đứa vẫn chưa dùng đến.
Từ Ninh bước ra đường lớn, khắp nơi một màu trắng xóa, không thấy bóng người. Đến gần khu chuồng bò, cô khẽ khàng ho hai tiếng, nhưng không dừng lại, cứ thế đi thẳng đến giếng nước bên cạnh.
Chợt, từ bên trong chuồng bò vang lên tiếng "meo meo" khe khẽ. Từ Ninh bật cười, không thấy ai đáp lời, Từ Mạc lại "meo meo" thêm vài tiếng nữa.
Từ Ninh gánh đầy nước rồi ngồi xuống bên giếng chờ.
Từ Mạc "meo meo" mãi không thấy ai đáp, bực mình mở cửa, thấy chị mình đang đứng cười bên giếng. Cậu chạy đến trách móc: "Tỷ, có phải tỷ quên ám hiệu rồi không?"
Từ Ninh cố nén cười: "Tiểu Mạc, hay là mình đổi ám hiệu khác đi?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT