Từ Ninh nghe Lục Tiếu Đường kể, lòng đau như có ai bóp nghẹt. Nàng khó mà hình dung nổi một cậu bé mười sáu, mười bảy tuổi phải đối diện với nỗi đau mất cha mẹ, với sự phản bội của người thân.
Kiếp trước, chỉ cần bị cha ngó lơ thôi, nàng đã trốn trong chăn khóc rưng rức bao nhiêu lần.
Từ Ninh bước tới, ngồi xuống chiếc ghế nhỏ mà Tiểu Mạc hay ngồi, nói: "Lục đại ca, đừng buồn nữa. Quan hệ thân thích cũng là do duyên phận cả. Bây giờ mọi thứ tốt hơn rồi mà, sau này còn tốt hơn nữa. Mấy người chẳng đáng kia, không cần bận tâm đâu." Nàng khẽ nắm lấy tay anh.
Lục Tiếu Đường siết nhẹ tay nàng, nhìn nàng cười: "Tiểu Ninh, anh không buồn đâu. Họ chẳng quan trọng với anh. Nếu không phải nể mặt ba anh, anh còn chẳng thèm để ý tới họ ấy chứ. Chỉ thương ba anh thôi, bị chính em gái mình đâm sau lưng."
Thấy anh không có vẻ gì là nói dối, Từ Ninh khẽ thở phào. Cả hai cùng hít hít mũi. Từ Ninh giật mình, thấy thịt khô trong nồi đã gần cháy, vội vàng trút ra, rồi cho mẻ thịt mới vào nướng.
Từ Ninh lại hỏi: "Vậy ba người họ giờ vẫn ở Kinh Thị ạ?"
"Chấn Đình đang tòng quân ở quân khu Kinh Thị. Văn Thanh làm cán sự ở một bộ phận của chính phủ Kinh Thị. Minh Vũ thì ở Tân Thị làm thanh niên trí thức, cùng huyện với chị anh. Hai năm trước anh đến thăm chị, cũng ghé qua chỗ cậu ta ở chơi một ngày. Tháng trước thằng nhóc còn viết thư cho anh, bảo đang tìm hiểu một cô bé, con gái thôn trưởng, kêu anh chuẩn bị tiền mừng."
Nói rồi, anh cười: "Lần trước anh đến, không biết nó chọc giận con gái thôn trưởng thế nào, bị cô bé cầm que cời rượt đánh."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play