Trận tuyết này cứ thế rơi đến tận trưa hôm sau mới dứt, dày ngót nghét hai mươi phân. Từ An ăn trưa xong, chuẩn bị đến trường mà vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài. Đến cửa, cậu bé quay đầu lại nhìn, thấy Lục đại ca và cô đang tay xách nách mang chuẩn bị lên núi.
Lục Tiếu Đường thấy cậu nhóc như vậy, cười bảo: "Học hành chăm chỉ nhé, chủ nhật anh lại dẫn em lên Tranh Sơn."
Nghe xong câu này, mắt Từ An sáng rực lên, lúc này mới vui vẻ đi học.
Lục Tiếu Đường và Từ Ninh đưa Tiểu Mạc ra chuồng bò. Hai người lên núi trong ánh mắt ngưỡng mộ của Tiểu Mạc. Đến chân núi, Lục Tiếu Đường liền khụy nửa thân mình xuống, nói với Từ Ninh: "Leo lên đi, anh cõng em lên. Tuyết hơi dày, đi lại không dễ."
Từ Ninh nhìn người đang ngồi xổm trước mặt, bỗng dưng hốc mắt cay cay. Kiếp trước, vì ảnh hưởng của cha, cô tốt nghiệp đại học đi làm mà chưa từng yêu ai. Cô luôn là một người rất độc lập, sau khi ông bà ngoại qua đời, cô chẳng còn dựa dẫm vào ai nữa.
Dì nhỏ cũng rất thương cô, nhưng rốt cuộc dì có gia đình riêng, trên có cha mẹ chồng, dưới có con cái. Cô đã trưởng thành, không muốn làm dì khó xử.
Cô cũng chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, chỉ muốn tự mình dành dụm tiền mua một căn phòng nhỏ, sống yên ổn hết một đời. Cô không ngờ mình sẽ xuyên qua đến nơi này. Lúc ấy, sau khi mơ thấy giấc mơ kia, cô lấy tiền đền bù giải tỏa mua vật tư, cũng cảm thấy mình có hơi điên rồi.
Cha mẹ ở đây rất thương con, nhưng rốt cuộc họ thân bất do kỷ, dù muốn giúp đỡ thế nào cũng lực bất tòng tâm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT