Dư Gia Minh ngẫm nghĩ rồi nói: "Biểu ca, ý anh là đối phương thực lực cũng rất mạnh sao? Nhưng mấy hôm trước em đi cùng người của chiêu thương cục hỏi thăm, họ nói người mua mảnh đất này tên là Trương Thắng, là một người tàn tật. Hơn nữa, anh ta đi đâu cũng đều có trợ lý đèo xe đạp, đến cả xe hơi cũng không có. Xem ra, tiềm lực kinh tế của anh ta không mạnh, vì sao chiêu thương cục lại ưu đãi anh ta như vậy?"
Hạ Thiên Hành nghe xong, không vui nói: "Gia Minh, em đừng thấy người ta đi xe đạp mà cho rằng thực lực kinh tế không bằng chúng ta. Anh đã gặp Trương Thắng một lần, em ngàn vạn lần đừng coi thường anh ta. Năng lực của anh ta rất mạnh, hơn nữa phán đoán rất sắc bén. Còn có trợ thủ Ngụy Đại Quân của anh ta, cũng không phải là người đơn giản. Tuy nhìn vẻ ngoài chất phác thật thà, nhưng tâm cơ của anh ta chắc chắn hơn em."
Dư Gia Minh kinh ngạc nhìn biểu ca. Anh ta hiếm khi đánh giá cao một người như vậy. Lẽ nào hai người kia năng lực mạnh đến thế sao? Sao anh ta không nhìn ra nhỉ? Bất quá, anh ta không phản bác lời biểu ca. Ở nhà bọn họ, biểu ca là người kế thừa gia tộc đời sau, ánh mắt và năng lực đều hơn anh ta rất nhiều. Anh ta cũng rất bội phục biểu ca, lần này đến Hoa Quốc là để học hỏi bên cạnh biểu ca.
Hạ Thiên Hành thấy anh ta im lặng, lại nói thêm: "Về sau chuyện này không cần nhắc lại nữa. Mảnh đất mà chiêu thương cục cho chúng ta cũng rất tốt. Chúng ta đến đây là để làm ăn, mà làm ăn thì chú trọng hòa khí sinh tài, không cần thiết tính toán chi li những chuyện này."
Dư Gia Minh trong lòng bĩu môi: "Hòa khí sinh tài ư? Ha ha, có vẻ không giống tác phong của anh cho lắm."
Hạ Thiên Hành quay đầu lại nhìn thoáng qua mảnh đất kia. Đúng là một vị trí tốt, đáng tiếc chậm chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT