Ăn cơm xong, Từ Ninh dẫn Tiểu An cùng Tống Minh Viễn đến tứ hợp viện.
"Quần áo này mới được chuyển đến hôm qua. Đây là toàn bộ số hàng đợt trước chúng ta mua ở tỉnh Quảng, còn có cả bảy cái máy may nữa."
Mọi người xem qua số quần áo, Tống Minh Viễn hỏi: "Tiểu Ninh, mấy cái máy may này em định xử lý thế nào?"
"Anh rể, em nghĩ số quần áo này cũng không bán được lâu dài. Hay là mình mua vải vụn ở xưởng, rồi tự may đem bán, anh thấy sao?"
Tống Minh Viễn ngẫm nghĩ: "Tiểu Ninh, ý tưởng này hay đấy, nhưng em biết đấy, bọn anh đều đang đi học. Cho dù có may quần áo, cũng chỉ tranh thủ làm được vào buổi tối. Mỗi ngày may nhiều nhất được một, hai bộ. Quần áo phức tạp thì một ngày được một bộ là may rồi. Hơn nữa, làm gì có nhiều vải vụn ở xưởng mà mình mua chứ."
Từ Ninh không nghĩ được đến những điều này, chỉ đơn giản là muốn tự may quần áo để kiếm thêm chút đỉnh. Nhưng nếu vậy, hiệu quả chắc chắn sẽ rất thấp. Mấy người còn phải chăm sóc con cái, tự may quần áo có vẻ không thực tế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT