Tiểu Mạc hôm đó vận khí không được tốt lắm, đúng ngày đi ăn cỗ thì trời lại đổ tuyết. Mãi đến tận 12 giờ trưa mà cỗ vẫn chưa khai, trong khi cậu bé sáng sớm đã nhịn đói vì muốn "tiết kiệm lương thực cho cả nhà".
Mẹ Lục và cô Từ ra sức khuyên cậu ăn chút gì đó vào buổi sáng, nhưng cậu nhất quyết không chịu. Cô Từ còn bảo cậu bỏ cái bánh ngô vào túi mang đi, cậu cũng lắc đầu từ chối.
Mấy đứa bạn cùng ngồi chung bàn với cậu cũng kêu ầm ĩ vì đói bụng. Bọn họ đã bàn nhau từ trước là sẽ không ăn sáng để trưa còn ăn được nhiều.
Cây Búa xoa xoa bụng, hỏi: "Tiểu Vượng, hay là mày đi hỏi bố mẹ xem khi nào thì khai cỗ đi? Anh em đói meo cả rồi."
Tiểu Vượng cũng đói rã rời, định đứng lên đi hỏi thì bị Tiểu Mạc ngăn lại: "Anh em à, mình là khách, đã là khách thì phải nghe theo chủ nhà. Cứ giục giã như vậy không hay đâu. Nếu đói quá thì thắt chặt lưng quần vào."
Mấy đứa trẻ nghe cậu nói vậy thì thấy cũng có lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT