Chu Dật Phương chậm rãi dừng tay, ngẩng đầu nhìn Nhậm Thập Nhất.
Hắn quanh năm đều búi tóc, chỉ là cột tóc dài cao trên đỉnh đầu bằng một sợi vải thô, không hề trang sức. Áo bào đen rộng thùng thình cũng làm từ vải thô, hết bộ này đến bộ khác, chẳng khác biệt là bao. Ba năm sống chung, nàng thấy rõ hắn không câu nệ lễ nghi phiền phức, làm việc thẳng thắn, nhưng ranh giới đúng sai rất rõ ràng, người cho một phân, hắn trả lại một phân, không chịu nợ ai, cũng không chiếm của ai.
"Cha mẹ ngươi đâu?"
Nhậm Thập Nhất chống tay lên thành giếng, nhìn khoảng không trên mái hiên: "Không biết, từ khi có ký ức đã ở đạo quán."
Chu Dật Phương thật lòng nói: "Ngươi có thể trưởng thành được như bây giờ, thật đáng nể." Đại Lang kiếp trước cũng bị đưa vào chùa miếu, nhưng thời thế loạn lạc, trẻ con không ai dạy dỗ. Nó có thể trở thành một thế lực, nhưng cũng gây ra nhiều chuyện sai trái, cuối cùng chết oan chết uổng.
Người gây ra bất hạnh cho đứa trẻ không có quyền chỉ trích đứa trẻ lớn lên không chính trực. Nhưng với Nhậm Thập Nhất, nàng từ đáy lòng kính trọng bội phục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT