Nhận ra chênh lệch vũ lực quá lớn, đám du côn lập tức lồm cồm bò dậy rồi vắt chân lên cổ bỏ chạy.
Khi chúng đã khuất bóng, Chu Dật Phương quay sang nói lời cảm tạ với Nhậm Thập Nhất.
Nhậm Thập Nhất xoay người nhìn nàng: "Với loại du côn ác bá này, nhường nhịn một hai lần vô ích thôi. Chịu nhượng bộ chỉ khiến chúng được đằng chân lân đằng đầu."
Chu Dật Phương nhìn anh, nhận ra có lẽ hai lần nhẫn nhịn trước đó khiến anh không vui, nhưng anh vẫn luôn nén trong lòng.
Ý nghĩ của Nhậm Thập Nhất hoàn toàn dễ hiểu.
Nàng cúi xuống nhặt những chai lọ vại bình rơi trên mặt đất, miệng nói: "Chúng tôi ở đây làm ăn lâu dài, còn có người già trẻ nhỏ. Nếu nhẫn được thì yên chuyện, chẳng ai muốn gây xung đột. Nhưng làm gì có ai ngày ngày canh trộm, ngàn ngày đề phòng cướp? Đạo lý anh nói ai chẳng hiểu, nhưng dân đen chúng tôi còn phải kiếm sống, một ngày không kiếm được tiền là có thể nhịn đói một ngày, làm sao bì được với lũ du thủ du thực đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT