Mấy ngày đầu ở thôn quê, Mao Văn Duệ lúc nào cũng chỉ mong về nhà. Nhưng đến cái ngày được về thật, cậu ngồi trên bậc thềm nhà Lâm Văn Ni, bỗng thấy lòng trống trải.
Một nỗi cô đơn mơ hồ dâng lên trong lòng cậu.
Bà Văn Ni đưa cho cậu một túi nilon đựng đồ, đặt lên đầu gối cậu.
Mao Văn Duệ đón lấy, ngẩng đầu nhìn bà vẻ nghi hoặc.
Bà Văn Ni cười hiền từ: “Có gì đâu, mấy thứ lặt vặt thôi. Mai mang theo mà ăn dọc đường.”
Mao Văn Duệ cúi đầu mở túi nilon ra, thấy bên trong là mấy loại kẹo bánh, đồ ăn vặt mà các bác, các chú mang từ thành phố về. Cậu buộc lại cẩn thận, đặt lên đầu gối, ngẩng đầu nói: “Cháu cảm ơn bà ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play