Bọn họ chẳng hề hạ giọng, cố tình để Từ Điềm Điềm nghe thấy.
Vừa ăn cơm xong, nghe những lời xỉa xói, Từ Điềm Điềm bật dậy, trừng mắt sang đám người bên mảnh đất kế bên.
Người phụ nữ hiền lành thường ngày giờ gằn giọng, lớn tiếng: "Quyển Quyển nhà tôi làm sao? Cả nhà các người gộp lại chưa chắc đã bằng một phần của nó! Con gái tôi, không đến lượt các người phán xét!"
Người kia cũng chẳng vừa, cười khẩy đáp: "Ôi chao, tôi nói sai à? Khương Hải à, tôi bảo này, con cái hư hỏng là do bố mẹ đấy! Anh Khương Hải thì cắm mặt làm lụng suốt ngày, không khéo lại tức chết mất!"
Khương Hải ôm lấy vai vợ, đàn ông không thích đôi co, nhưng cũng chẳng nhường ai: "Nhà anh Vương Lực năm ngoái đi săn với tôi đấy nhỉ? Năm nay bảo hắn khỏi cần tìm tôi."
Câu nói của Khương Hải khiến ả ta cứng họng. Cả nhà trông vào mấy sào ruộng và dăm ba chuyến đi săn cuối năm, Khương Hải dám bỏ ngoài tai lời thiên hạ, bênh vực con mình đến mức này sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play