Hạng Chỉ Đồng tiến bộ nhanh như gió, chủ nhiệm lớp còn cố ý khen ngợi trước toàn lớp. Sau đó còn bảo Hạng Chỉ Đồng chia sẻ một chút kinh nghiệm học tập.

Nếu là trước kia, Hạng Chỉ Đồng chắc chắn thao thao bất tuyệt, nhưng lần này, sự giúp đỡ của Khương Quyển thật sự quá lớn. Hạng Chỉ Đồng hiếm khi thừa nhận người khác giỏi hơn mình, đặc biệt là trong chuyện học hành, nhưng lần này thì không thể không phục.

"Là Khương Quyển đã giúp đỡ mình rất nhiều, nên thành tích của mình mới có thể tiến bộ nhanh như vậy."

Nếu chỉ nhìn vào thành tích của cả hai, mọi người sẽ nghĩ đây chỉ là nói cho có lệ. Một người top 3, một người hơn top 10, chênh lệch quá lớn, huống chi là người hơn top 10 giúp người top 3.

Nhưng trong khoảng thời gian này, việc Khương Quyển và Hạng Chỉ Đồng cùng nhau học tập, cả lớp đều thấy rõ. Trước kia còn cảm thấy Hạng Chỉ Đồng phát điên, giờ thì ai nấy đều im lặng. Với học sinh cấp ba, không gì quan trọng hơn thành tích. Ai mà chẳng muốn nâng cao điểm số?

Tan học, không ít người muốn hỏi Khương Quyển về phương pháp học tập, nhưng lại ngại ngùng. Trước đây, họ không ít lần nghi ngờ về chuyện thi cử của Khương Quyển. Lần này cũng tương tự lần trước, chẳng lẽ lại là Khương Quyển ăn trộm đáp án?

Người đầu tiên đến vẫn là Lương Vi Vi. Cô đứng cạnh bàn Khương Quyển, nửa ngày không nói gì. Khương Quyển ngẩng đầu hỏi: "Cậu có chuyện gì sao?"

Lương Vi Vi giằng xé trong lòng một hồi, cuối cùng cũng bỏ xuống sĩ diện. Cô không cần thiết phải đối đầu với Khương Quyển. Cô cũng không phải đặc biệt ghét Khương Quyển. Khương Quyển... cũng đâu phải không có điểm đáng khen.

"Tớ muốn nâng cao thành tích. Nói đi, cậu muốn gì, tớ đều đáp ứng." Lương Vi Vi đã chuẩn bị sẵn tâm lý Khương Quyển sẽ làm khó dễ mình, ai ngờ Khương Quyển suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Lần trước cậu đưa tớ đồ ăn vặt, có một loại que cay rất ngon, cậu có thể đưa cho tớ thêm một ít được không?"

Khương Quyển rất thích ăn cay, món đó quả thực rất hợp khẩu vị cô.

Lương Vi Vi: "..." Cái con Khương Quyển này sao lại nói chuyện này ở trong lớp!

Các bạn trong lớp: "..." Ma quỷ ơi, Lương Vi Vi chẳng phải không đội trời chung với Khương Quyển sao? Cái gì mà "lần trước đưa đồ ăn vặt"? Lương Vi Vi đưa đồ ăn vặt cho Khương Quyển á?

Lương Vi Vi đương nhiên nhận thấy ánh mắt của mọi người xung quanh, nghiến răng hạ giọng nói: "Được!"

"Vậy cảm ơn cậu." Khương Quyển trả lời xong, cúi đầu bắt đầu viết chữ lên vở. Chữ viết ngay ngắn, giống như con người cô, đáng yêu.

Lương Vi Vi lập tức không còn cảm thấy mất mặt nữa. Đưa đồ ăn vặt thì sao chứ, phỏng chừng sau này trong lớp không ít người muốn lấy lòng Khương Quyển, cô coi như chó ngáp phải ruồi, còn rất may mắn ấy chứ.

Người lo lắng nhất có lẽ là Đoàn Ngạn. Vốn dĩ thành tích của cậu và Khương Quyển không chênh lệch nhiều, giờ Khương Quyển lại tiến bộ, chắc là sắp bị đổi chỗ ngồi rồi.

Đoàn Ngạn không muốn ngồi cạnh con trai, người bọn họ toàn mồ hôi, mùi khó chịu. Còn con gái... Mấy bạn nữ như Khương Quyển quả thực quá tốt, mấy bạn khác thôi vậy.

Thế là Đoàn Ngạn đáng thương hề hề hỏi Khương Quyển: "Khương Quyển, nếu thầy hỏi cậu ngồi đâu, cậu cứ ngồi ở đây được không?"

Khương Quyển còn chưa kịp trả lời, Hạng Chỉ Đồng đã lên tiếng: "Nếu cậu không đổi chỗ ngồi, tớ sẽ vẫn ngồi ở đây."

Đoàn Ngạn nhìn thì đáng thương thật. Nhưng... Khương Quyển nhớ đến những lời Tạ Tri Tùy đã nói. Âm thanh của thiếu niên vẫn còn vang vọng trong đầu cô.

Khương Quyển chỉ có thể nhẫn tâm từ chối: "Không được, tớ muốn đổi chỗ."

Hạng Chỉ Đồng lập tức nói theo: "Hay là hai chúng ta ngồi đi, vừa hay cậu muốn đổi, tớ đi theo cậu đổi cùng."

Còn Đoàn Ngạn, chỗ nào chơi vui thì cứ ở đó mà đợi đi.

Đoàn Ngạn: Tạm biệt nhé.

---

Hẹn gặp lại ngày mai, nhớ vote nha!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play