Đến ngày tổ chức yến tiệc mừng sinh nhật, Lâm Khuyết cứ như một con rối gỗ bị thao túng, để mặc cho đội ngũ tạo hình do Tống Vân Tranh mời đến tùy ý sắp đặt. Cậu khoác lên mình trang phục cùng trang sức xa xỉ, từng sợi tóc đều được chải chuốt tỉ mỉ, chỉnh tề không một kẽ hở.
“Lâm tiên sinh, ngài xem thế nào? Đã vừa ý chưa ạ?”
Lâm Khuyết nhìn gương, phản chiếu trong đó là một gương mặt trắng bệch, hai gò má hóp sâu, cằm nhọn gầy guộc, toát lên vẻ bệnh hoạn yếu ớt. Cậu khẽ gật đầu, từ đôi môi tái nhợt thốt ra hai chữ bình thản:
“Vừa ý.”
Đến tiệc mừng sinh nhật của Thẩm Vô Ngu, Tống Vân Tranh cũng rõ ràng dụng tâm chăm chút cho chính mình hơn ngày thường. Nam nhân khoác lên bộ âu phục đen ba mảnh được may đo thủ công, dáng người hắn ta cao ráo, khí thế đường hoàng. Phần tóc trước trán được vuốt gọn lên cao, để lộ khuôn mặt anh tuấn phóng khoáng, tuấn mỹ đến xuất chúng.
Ánh mắt hắn ta đảo qua đảo lại trên người Lâm Khuyết, tựa như đang đánh giá một món hàng. Sau đó, đôi lông mày sắc như kiếm kia khẽ chau lại, hiển nhiên là có gì đó không hài lòng với cậu.
Tống Vân Tranh giơ tay siết lấy cằm Lâm Khuyết, giọng lạnh nhạt pha phần khinh bạc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play