Ánh mắt Thẩm Mặc vẫn thanh lãnh như băng, thon dài đầu ngón tay khẽ lướt qua cần cổ mịn màng của nàng, nơi còn vương dấu yên chi nhạt. Làn hàn ý nhẹ ấy khiến Bạch Ngọc không kìm được run rẩy, như được an ủi đôi chút, nhưng ngay sau đó cơn khó chịu càng thêm quặn thắt. Nàng bất an vặn mình, mảnh y sam trên ngực vô thức buông lỏng, một mảnh xuân sắc bỗng lộ ra trước mắt.
Thẩm Mặc thoáng cau mày, lập tức kéo tấm khinh khâm đắp lại cho nàng. Trong lòng chàng biết rõ, nếu không phải Tần thị hạ loạn dược, nàng sao đến nỗi này.
Nhìn dung nhan thống khổ của nàng, nơi ngực chàng bỗng chùng xuống, lại thoáng bối rối không biết xử trí thế nào. Chợt nghĩ đến điều gì, ánh mắt ôn nhuận bỗng trầm xuống, ẩn một tầng lãnh ý.
Khi bàn tay rời khỏi làn da nàng, cơn khát vọng lại bùng lên dữ dội. Đôi mắt mờ sương, hàng lệ long lanh nơi khóe, nàng đã chẳng còn thấy rõ hình dáng người trước mặt, chỉ mơ hồ nhận ra đó là kẻ nàng quen thuộc. Không còn chút lý trí, nàng hạ giọng van vỉ:
— Cầu xin ngươi… giúp ta…
Tiếng nỉ non mang đầy thống khổ và áp lực ấy như kéo thần trí Thẩm Mặc trở về. Lệ khí trong mắt chàng tan đi, tầm mắt dừng nơi khuôn mặt kiều diễm đẫm lệ, ánh nhìn bình tĩnh không gợn sóng. Trong đôi mắt mê ly kia, xen lẫn mị sắc là tơ hờn cùng uất nghẹn. Có lẽ giờ khắc này, nàng đã chẳng biết mình đang đối diện với ai.
Trái tim chàng thoáng đau nhói — nàng bây giờ, dường như bất cứ kẻ xa lạ nào cũng có thể… Và nàng như thế, chàng không muốn chiếm đoạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play