Thuở ban sơ mới gặp, nàng khi ấy chỉ vừa độ đậu khấu, dung nhan thanh tú như hoa sớm mai. Hắn vừa nhìn đã khắc sâu vào lòng, nghe được hai nhà bất quá cách nhau một con phố lại càng vui mừng khôn xiết. Nàng là ái nữ của Tô cử nhân, chưa từng đính hôn.
Khi ấy, hắn chỉ là một thư sinh nghèo, tuy đã từng đỗ tú tài, nhưng nào sánh được với nhà cử nhân của nàng. Vì vậy, mộng cầu thân đành phải chôn sâu, chỉ biết nén lòng mà cố công đèn sách. Trong tâm nguyện, một khi công thành danh toại, sẽ lập tức trở về xin cưới nàng.
Ba năm sau, vận may mỉm cười, hắn trúng tiến sĩ, được bổ nhậm chức tri huyện. Áo gấm về làng, háo hức tới cửa cầu hôn, nào ngờ nghe tin nhà nàng gặp biến cố: phụ thân qua đời, kế mẫu cũng chẳng còn, không chốn nương thân, lại bị người thúc phụ tàn nhẫn bán cho bọn buôn người.
Tin ấy như lưỡi dao lạnh lẽo cứa vào tim, khiến hắn đau đớn suốt một thời gian dài.
Nếu chẳng phải tạo hóa trêu ngươi, lẽ ra đây đã là câu chuyện đẹp của tài tử giai nhân.
Bạch Ngọc khẽ mỉm cười, giọng mềm mại:
“Chỉ là… nha đầu Thanh Âm kia hiện giờ, e rằng không muốn gặp lại ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play