Bạch Ngọc vốn là người sợ nóng, mấy hôm nay tiết trời oi ả khiến nàng phiền muộn trong dạ, khẩu vị cũng kém đi đôi phần.
Bếp của Hồng Tụ Phường thường dùng nhiều dầu cải, nàng ăn chẳng vào, bèn sai người ra ngoại ô, tới Thiên Hạ Đệ Nhất Tửu Lầu đặt một bàn thức ăn đem về. Nàng bảo bày mâm trên bàn đá trong đình viện, rồi lại phân cho đám tiểu nha hoàn ít món, để các nàng tự mang ra nơi khác dùng bữa.
Chủ tử nhà này chẳng có mấy phần uy nghiêm; ngày thường miệng tuy nghiêm, song chưa từng đánh phạt các nha hoàn. Ngược lại, hễ có đồ ngon vật lạ, nàng luôn nhớ chia cho mọi người.
Yên Nhi và Thanh Âm tuy là nha hoàn hầu cận, nhưng Bạch Ngọc chưa bao giờ coi các nàng chỉ là người sai vặt. Nàng vốn sinh trưởng trong nhà thương nhân, chẳng phải dòng dõi thế gia, từ nhỏ quen tự do, chẳng mấy để tâm tới lễ nghi và khuôn phép. Dù nay đã làm chủ tử, tính nết cũng không hề vênh váo, hất hàm sai khiến.
Quy củ vốn cấm chủ tỳ đồng bàn, song trong nhà này, nàng chính là quy củ. Thích thế nào thì làm thế ấy. Yên Nhi và Thanh Âm ban đầu còn lạ lẫm, nhưng dần cũng thành thói quen.
Thế nên, bữa nay ba người lại cùng ngồi ăn cơm. Thanh Âm dạo này đã bớt lạnh lùng, đôi khi còn nói đùa đôi câu.
Ăn xong, cả ba ngồi trong đình chuyện trò giết thời gian. Yên Nhi nói dăm ba câu, lại chạy xuống bậc thang, quay lưng về phía hai người, như đang lén giở thứ gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT