Ngay khoảnh khắc thân ảnh Bạch Ngọc bị cuốn đi trong giông tố, trái tim Thẩm Mặc như thắt lại. Chưa kịp nghĩ ngợi, cũng không kịp do dự, thân mình hắn đã phi thân nhảy xuống dòng nước cuồng nộ.
Lạnh buốt từng giọt mưa đập thẳng lên mí mắt, Bạch Ngọc khẽ nhíu mày, gắng gượng mở mắt ra. Trước mắt nàng là một mảnh tối tăm mịt mùng, chỉ có tiếng mưa rơi lộp độp hòa cùng tiếng gió hú rít gào bên tai.
Nơi này... là đâu?
Đầu óc choáng váng hỗn loạn, nàng mơ hồ nhớ lại chuyện mình rơi xuống nước. Lúc đó nước sông ngập tràn thân thể, ép đến nỗi ngực như nổ tung. Nàng vùng vẫy, gào thét, song không phát nổi thanh âm.
Rồi sau đó…
Đúng rồi. Ngay lúc sắp chìm xuống đáy sông, một bóng trắng lao đến, dùng sức kéo nàng lên. Người ấy còn truyền hơi thở cho nàng...
Là Thẩm Mặc!
Tỉnh táo một chút, Bạch Ngọc giật mình, toan đứng dậy tìm kiếm hắn, nhưng toàn thân nàng nặng như đeo đá tảng, chẳng khác nào bị giam trong lớp xiềng xích vô hình. Chỉ có thanh âm khản đặc, run rẩy gọi:
“Đại nhân…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play