Trước cảnh sắc trước mắt, trong lòng Bạch Ngọc chợt dâng lên một cảm giác quen thuộc đến lạ. Nàng khẽ ngẩn người, bàn tay mềm đưa lên vén một lọn tóc mây bên má, rồi mỉm cười nghiêng đầu nhìn sang Thanh Âm, giọng ôn nhu pha nét kiều mị:
— Ngươi là… Thanh Âm phải không?
Trong tâm trí nàng thoáng hiện những hình ảnh xa xôi, mờ ảo mà lại tựa như chính mình đã từng trải qua. Gần ba năm qua, nàng chẳng nhớ được gì, vậy mà chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, ký ức như được khơi dậy, khi mơ hồ, khi rõ ràng, hệt như bóng trăng soi qua mặt nước. Có lẽ, tất cả đều bị những điều quen thuộc này khẽ lay động mà thức tỉnh.
— Cô nương… nhớ ra rồi? — Thanh Âm vội vàng hỏi, trong giọng đã ẩn một tia vui mừng.
Bạch Ngọc khẽ lắc đầu, nét mặt mang theo chút áy náy:
— Chỉ là… một chút thôi.
Dù chưa thể nhớ rõ, nhưng ngay khoảnh khắc chạm vào ánh mắt của Thanh Âm, nàng đã cảm thấy mến mộ người này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play