“Thân mình chưa khỏe, chớ nên gắng gượng ngồi dậy.”
Hồng Tuyết bước tới vài bước, định đưa tay đỡ Hứa Tử Giai, nhưng bàn tay vừa vươn ra lại khựng lại giữa chừng, rồi rụt về. Cuối cùng nàng chỉ lặng lẽ đứng bên giường, ánh mắt thoáng xao động mà chẳng nói lời nào.
Hứa Tử Giai nhìn nàng, đôi mày khẽ nhướng, trong mắt hiện chút ngạc nhiên. Hắn dựa lưng vào đầu giường, cổ họng khô rát, bàn tay khẽ che môi, ho nhẹ mấy tiếng, giọng khàn khàn:
“Sao nàng lại tới đây?”
“Nghe nha hoàn nói… ngươi sinh bệnh.” – Hồng Tuyết đáp khẽ, thanh âm nhàn nhạt.
“Nha hoàn ấy… thật nhiều chuyện.” – Hứa Tử Giai yếu ớt nói, lại ho mấy tiếng, sắc mặt tái nhợt.
Hồng Tuyết hơi cau mày, thấy hắn tiều tụy, giọng nói khàn đặc, lại nghĩ đến ngày mai đoàn phải hồi kinh, lúc này hắn đổ bệnh e sẽ chậm trễ hành trình. Nàng bèn gác bỏ sự xa cách giữa hai người, ngồi xuống mép giường, lo lắng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT