“Tiểu nha đầu thật biết khen người.”
Khóe môi Bạch Ngọc khẽ cong, nở một nụ cười mị hoặc khiến người ta rung động. Nàng lại hướng bia gỗ bắn thêm mấy mũi tên, cảm thấy toàn thân khoan khoái hơn hẳn.
Xoay người trao cung tiễn cho Tiểu Cừ, Bạch Ngọc trở lại trong lều, khoác thêm áo ấm.
Chốn này vốn là giáo trường của nha môn, ngày thường quan viên huyện nha và thuộc hạ đến đây luyện kiếm, đánh quyền. Nơi đây chưa từng có bóng dáng nữ tử, vậy mà Bạch Ngọc lại phá vỡ tiền lệ ấy. Nhưng cũng chẳng ai dám dị nghị, bởi trong mắt mọi người, vị huyện lệnh phu nhân này đúng là nữ trung hào kiệt, đâu chịu kém cánh mày râu.
Bạch Ngọc bước đến bên lò sưởi, cầm vò rượu ngon, rót đầy một chén, uống cạn trong một hơi. Vừa đặt chén xuống, nàng đã thấy Thẩm Mặc từ xa thong thả tiến lại. Trên gương mặt tuấn mỹ của hắn, khóe môi hơi nhếch, nụ cười ấm như gió xuân.
Bạch Ngọc khẽ hừ một tiếng, quay mặt đi, làm như không nhìn thấy hắn.
Thẩm Mặc vào lều, bước đến gần nàng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT