Tuy giọng nói còn vương chút lãnh đạm, song rốt cuộc hắn vẫn không gạt tay nàng ra. Bạch Ngọc chỉ khẽ cong khóe môi, mỉm cười như trộm được điều gì.
Nàng theo Thẩm Mặc lên lầu. Tiểu Cừ vừa nghe tiếng bước chân đã vội bước ra đón, nhìn thấy Bạch Ngọc liền vui mừng gọi:
“Phu nhân, người đã về rồi!”
“Ân.” Bạch Ngọc khẽ đáp, nở nụ cười, buông tay Thẩm Mặc ra rồi ngồi xuống bên lò sưởi, đưa tay hơ ấm. “Tiểu Cừ, trong bếp có gì ăn không? Lấy cho ta chút, ta đói đến sắp không chịu nổi rồi.”
“Dạ.” Tiểu Cừ cười đáp, quay người lui ra.
Bạch Ngọc cảm thấy tay mình đã ấm hơn, bèn đứng dậy đi đến bên cạnh Thẩm Mặc. Nàng khẽ ngước mắt nhìn hắn, cười khúc khích, như một hiền thê dịu dàng mà săn sóc, đích thân giúp hắn tháo bỏ áo khoác da chồn, giọng nói uyển chuyển:
“Phu quân, đừng xụ mặt như thế, khó coi lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play