Bạch Ngọc ngồi vững trên lưng ngựa, ánh mắt chỉ tùy ý đảo qua dòng người đông đúc. Giữa muôn khuôn mặt xa lạ, nàng bỗng thoáng thấy một nam tử vận lam y, tuy khoảng cách khá xa, khó nhìn rõ dung nhan, song dáng hình ấy lại khiến nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc. Tựa như… chính là người nàng từng gặp tại Phùng phủ ban sáng.
Nam nhân kia dường như không ngờ nàng sẽ chú ý tới mình, vội vàng lẩn vào đám đông, rồi thoắt cái nghiêng mình rẽ sang một con phố khác.
Bạch Ngọc gần như đã chắc chắn, đó quả thật là kẻ nàng vừa gặp khi sáng. Nàng sao cam tâm bỏ lỡ cơ hội đối mặt. Giữa lúc người qua kẻ lại tấp nập, ngồi trên lưng ngựa quả thật bất tiện, nàng lập tức tung người xuống đất, cũng chẳng kịp bẩm báo với Thẩm Mặc, chỉ nghiêng đầu nói khẽ với San Sát trên ngựa:
“Ta dường như vừa thấy nam nhân áo lam khi sáng.”
Nói rồi, nàng xoay người đuổi theo.
Thẩm Mặc nghe động tĩnh, vén nhẹ màn kiệu, bắt gặp bóng nàng len lỏi giữa đám người. Ánh mắt chợt tối lại, vừa định bước xuống đuổi theo thì kịp nhận ra mình đang mặc quan bào, sao có thể giữa phố đông mà hành động lỗ mãng. Hắn đành ra hiệu cho San Sát mau theo chân nàng.
Chương 157 – “Mỹ nam” kế
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT