Hắn hơi chau mày, giọng mang chút khó chịu:
“Ngươi xem ta là hạng người nào? Ta đã nói muốn theo đuổi ngươi, sao có thể lại đi trêu chọc nữ nhân khác? Huống chi nha đầu kia dung mạo tầm thường, tính tình lại thô lỗ, hơn nữa còn là kẻ mù. Con mắt ta vốn kén chọn, sao có thể để lọt vào trong mắt.”
Bạch Ngọc khẽ cúi đầu, không đáp lại, cũng chẳng định để lời hắn lọt vào tâm. Ánh mắt nàng rũ xuống, chẳng biết nghĩ tới điều chi, đôi mày đẹp bỗng khẽ nhíu, ép xuống những xao động trong lòng. Thanh âm nàng nhàn nhạt:
“Ngươi tới đây làm gì? Ta bị thương ở chân đã nhiều ngày, chẳng thể luyện võ được.”
“Đương nhiên là tới… truy nàng.” Tang Lạc thẳng thắn nói, song nét mặt lại xen lẫn chút phiền muộn. Trước nay hắn chưa từng theo đuổi nữ nhân, cũng chẳng biết phải làm thế nào. Năm xưa, vẫn là nàng luôn chủ động chạy theo hắn, vừa gọi vừa đòi gả cho hắn. Nay xa cách nhiều năm, nàng thay đổi hẳn, giống như hóa thành người khác, không còn chủ động như xưa. Tang Lạc lại càng bối rối, không biết phải bắt đầu từ đâu.
Bạch Ngọc rốt cuộc chẳng thể giả vờ bỏ ngoài tai những lời ấy. Nàng khẽ buông vật cầm trong tay, đôi mắt sáng nhìn thẳng vào hắn. Nam nhân trước mặt môi hồng răng trắng, mày dài, mũi cao, dung nhan tuấn mỹ đến mức có thể dùng hai chữ “mỹ lệ” để hình dung. Đôi mắt đào hoa thon dài, ánh nhìn câu nhân, càng nhìn càng thấy… quen thuộc. Trong mắt nàng thoáng hiện nét phức tạp.
“Ngươi cứ nhìn ta mãi làm gì?” Tang Lạc đưa tay khẽ gãi mũi, trong lòng hơi chột dạ. Ánh mắt nàng nhìn hắn không giống ngưỡng mộ, mà như muốn lột trần lớp vỏ ngoài để tìm tòi điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play