“Chỉ là chút thương nhẹ thôi, nào đến mức không đi được.” – Bạch Ngọc mỉm cười, khẽ trách yêu, song đôi tay lại vòng lấy cổ hắn, khóe môi nhịn không nổi cong lên thật sâu.
Thẩm Mặc chỉ cười nhạt, không đáp, khom người đặt nàng xuống sập. Hắn ngồi sóng vai bên nàng, giọng thấp hỏi:
“Đêm nay đã thoa thuốc chưa?”
“Rồi.” – Bạch Ngọc nghiêng đầu, cùng hắn bốn mắt giao nhau. Bàn tay thon dài khẽ đưa qua, nhẹ nhàng tiến vào lòng bàn tay hắn, lập tức bị siết chặt. Trong lòng nàng chợt nghĩ, tối nay có nên cùng hắn tỏ bày đôi chút tâm tư không, nhưng lại cảm thấy thời điểm chưa thật thích hợp, nên thôi. Một tia bất an vẫn vương trong mắt nàng.
“Vậy thì tốt. Những ngày tới, cứ yên tâm ở trong lầu nghỉ ngơi, đừng ra ngoài nhiều. Khi tắm gội nhớ cẩn thận, chớ để dính nước.” – Hắn dặn dò, ngón tay cái vô thức vuốt ve mu bàn tay mềm mại của nàng.
Giọng nói trầm ổn, chậm rãi, ấm áp như gió xuân, khiến bao nỗi lo trong lòng nàng cũng dần vơi bớt.
Bạch Ngọc mỉm cười ôn nhu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play