Ý nghĩ vừa xoay chuyển trong đầu, Bạch Ngọc liền chẳng thể chợp mắt. Cổ họng khô khốc, trong người nóng bức khác thường — hẳn là vì mấy chén rượu ở nơi kia. Nàng xoay người xuống giường, bưng ấm trà trên lò, rót một chén định nhấp thì bỗng nghe tiếng gõ cửa vang dồn dập.
Nàng khẽ chau mày, đặt chén trà xuống, bước ra kéo then, hé cửa nhìn.
Trước mắt là Thẩm Mặc. Hắn khoác áo choàng lông khổng tước, dáng người tuấn nhã mà lạnh lùng tựa băng vụn rơi xuống đêm đông. Trên gương mặt tuấn mỹ, ôn nhuận khi xưa đã tan biến, chỉ còn lại vẻ âm trầm.
Bạch Ngọc đứng chắn trước cửa. Ánh mắt hắn chậm rãi lướt qua khắp người nàng, cuối cùng dừng ở bờ ngực đầy đặn. Không rõ nàng giả nam thế nào mà có thể giấu đi đường cong ấy, rõ ràng một bàn tay cũng chẳng che xuể.
Hắn thu hồi tầm mắt, phủi sương tuyết trên áo, chẳng nói một câu, bước vào như thể chủ nhân trở về, mang theo cơn gió lạnh khiến nàng khẽ rùng mình. Vội vàng đóng cửa lại, nàng trông hắn cởi áo choàng, yên lặng ngồi đó, đôi môi khẽ mím.
Nam nhân này… thật coi mình là trượng phu của nàng sao?
“Đêm gió rét thế này, sao ngươi không ở Bách Hoa Uyển ôm mỹ nhân mà đảo phượng loan, lại trở về đây làm gì?” Nàng cố ý hạ giọng, e đánh thức Hồng Tuyết phòng bên, nhưng giọng vẫn vương ý trào phúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play