Bạch Ngọc hôm nay hiếm lắm mới an phận, tạm gác trò đùa bỡn mỹ nhân sang một bên, khẽ ngẩng mắt nhìn về phía Thẩm Mặc, bắt gặp ánh mắt hắn đang trầm trầm, không mấy vui vẻ dõi theo mình. Nàng cong cong khóe mày, mỉm cười hỏi:
“Thẩm huynh, chẳng hay huynh có biết Hứa huynh đang ở phòng nào chăng? Ba người ta uống rượu thế này thật chẳng thú vị, chi bằng mời cả hắn đến, cùng nhau cạn chén cho vui?”
Chưa đợi Thẩm Mặc kịp đáp, mỹ nhân ngồi bên cạnh đã cất giọng ngọt mềm:
“Công tử, e rằng… không tiện lắm đâu. Hứa công tử vừa rời đi chưa đến nửa nén hương…”
Ý tứ mơ hồ, song ai cũng hiểu, chỉ sợ chuyện mới chớm mà chưa thể gián đoạn.
Bạch Ngọc làm sao chẳng hiểu, đôi môi khẽ nhếch, nụ cười điểm chút tà khí:
“Thôi đủ rồi. Ta hiểu Hứa huynh hơn ai hết. Mà trêu hoa ghẹo nguyệt ấy à… nửa nén hương cũng đủ khiến người ta chẳng thể tiếp tục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT