Thấy nàng vừa thẹn vừa giận, Thẩm Mặc rốt cuộc cũng tin rằng lời nàng nói ban nãy — bảo rằng không thích chàng — chỉ là dối lòng. Nàng rõ ràng đang tự lừa mình, bởi trái tim nàng vẫn hướng về chàng. Đã là tình ý, sao có thể nói một câu “không thích” liền có thể dứt bỏ? Nhận ra điều ấy, trong lòng Thẩm Mặc lại dấy lên mười phần tự tin.
Chàng bỗng vươn tay ôm nàng vào ngực, khóe môi khẽ cong, giọng đầy thân mật:
“Vậy để ta bồi nàng ngủ một giấc. Ta cũng mỏi mệt rồi.”
Bạch Ngọc lập tức ngẩn người, trong lòng dâng lên một tia bất lực. Nam nhân này có phải quá mức mặt dày hay không? Rõ ràng nàng vừa mới tỏ thái độ, vậy mà chàng chẳng để tâm, cứ như tất thảy lời nàng nói đều tan biến vào hư không. Nàng chống hai tay lên ngực chàng, khẽ đẩy:
“Này… chàng đừng có động tay động chân.”
Nàng thật sự đang tức giận, nhưng hiển nhiên suy nghĩ của chàng chẳng cùng một đường với nàng. Thẩm Mặc dường như chẳng nhận ra, thậm chí còn coi lời nàng như tiếng dỗi hờn vô hại. Chàng nắm lấy đôi bàn tay mềm mại của nàng, khẽ cười, ôn tồn nói:
“Được rồi, không động tay… chỉ nói chuyện thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play