Bạch Ngọc đang lơ đãng đưa mắt nhìn quanh, chợt tầm mắt khẽ khựng lại, khóe môi nàng dường như mím nhẹ, ánh nhìn bất giác rơi về phía bàn của chàng. Nàng vừa liếc qua liền thấy má ửng hồng, làn da trắng mịn cũng dần nhuốm sắc thẹn thùng.
Nàng thầm thề, cả đời này chưa từng gặp qua nam nhân nào phong tư tuấn nhã, ôn nhuận như ngọc đến thế.
Bạch Ngọc vốn dĩ đang chán ngán, nhưng thấy giai nhân kia có vẻ ngượng ngùng, khóe môi liền khẽ cong lên, một tay tựa nhẹ bên má, tay kia thong thả nâng chén, nheo mắt cười mà ngắm nàng.
Lữ hành cô quạnh, tự nhiên phải tìm chút hứng vui cho mình.
Giai nhân kia nhận ra ánh nhìn của chàng ẩn ý trêu ghẹo, lại càng thêm e lệ, cúi thấp đầu, nhưng khó lòng kiềm chế được, vẫn thỉnh thoảng len lén nhìn trộm chàng. Mà chàng vốn quen lui tới chốn phong nguyệt, há lại chẳng hiểu được ý trong ánh mắt ấy?
Bạch Ngọc đang mải cùng nàng trao đổi ánh nhìn, bỗng một vật gì đó từ trên cao rơi thẳng xuống, khẽ chạm nhẹ vào giữa mái tóc nàng. Không đau, nhưng lại khiến chàng cau mày ngẩng đầu tìm thủ phạm, song chẳng thấy bóng ai. Ban đầu định bước lên lầu tính sổ, nhưng nghĩ lại, thôi không gây chuyện.
Ngoảnh xuống nhìn bàn, thấy đó là một chiếc khăn tay. Chàng khẽ sững người, ánh mắt hiện lên tia dị sắc. Vừa mở ra, bên trong lại là một nắm hạt dưa. Khóe môi bật cười, hẳn là do một vị kiều nương nào đó trêu ghẹo. Chỉ coi như một khúc nhạc đệm nhỏ, Bạch Ngọc cũng chẳng bận tâm, tiếp tục ngồi nghe khúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play