Thẩm Mặc lần này hướng nàng thẳng thắn, bày tỏ rõ ràng những gì từng nghĩ về nàng, lộ ra trước mặt nàng phần chân thật nhất của chính mình. Đó vốn chẳng phải việc dễ dàng. Bao năm nay, chàng đã quen cất giấu bản tâm sâu trong đáy lòng, khoác lên bộ mặt ôn nhuận, đa tình, hiền hòa dễ gần để đối nhân xử thế. Nhưng thật ra, trái tim chàng lạnh như băng thạch, ích kỷ và vô tình; chưa từng đặt bất kỳ ai vào vị trí trọng yếu. Mọi việc chàng làm, đều chỉ vì bản thân và vì khát vọng cháy bỏng nơi đỉnh cao quyền lực.
Bạch Ngọc chợt thấy tim mình khẽ rung động. Nàng nghiêng mặt nhìn sang, bắt gặp ánh mắt chàng chuyên chú mà chân thành, lại ẩn chứa một tia bất an mơ hồ.
Ngực nàng bỗng mềm ra. Nghĩ lại khi trước, bản thân nàng nào phải chẳng từng nuôi ý định lợi dụng chàng? Suy cho cùng, tình cảm ban đầu của cả hai đều chẳng thuần khiết, vậy thì nàng lấy tư cách gì để trách chàng?
Bạch Ngọc khẽ đưa tay, đặt lên mu bàn tay chàng, cảm nhận hơi ấm nơi đó. Nàng hơi ngượng ngập nói nhỏ:
— Kỳ thực, lần đầu nhìn thấy chàng, ta cũng chẳng mấy thích. Chỉ là thấy chàng xuất thân tôn quý, quyền cao chức trọng, lại tuổi trẻ anh tuấn… nên mới muốn dựa vào.
Chàng sớm đã nhìn thấu. Giờ phút này, chẳng những không giận, ngược lại còn vui vì nàng chịu nói thật. Khóe môi chàng nở nụ cười, trêu chọc:
— Thật hiếm khi nghe nàng nói lời thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT