Luận võ vừa khai màn, các nhóm hai người tuần tự tỷ thí. Ngay khi tiếng thanh la chuẩn bị vang lên, dưới tán cổ thụ, một công tử y phục đỏ rực, dáng tựa như thiếu gia phong lưu, vốn lười biếng dựa thân vào gốc cây, bỗng chậm rãi đứng thẳng, đôi mắt khẽ nâng, thong thả cất lời.
Hắn không vòng vo, trực tiếp đưa ra yêu cầu: một mình ứng chiến với toàn bộ mọi người.
Tất cả ánh mắt trong sân lập tức đổ dồn về phía hắn. Gương mặt kia môi hồng răng trắng, dung mạo thanh tú tao nhã, đôi mắt đào hoa khẽ cong, mang nét phong tình khó tả. Chỉ là dung mạo thư sinh như thế, lời nói lại cuồng vọng vô biên, khiến mọi người không khỏi bật cười, cho rằng hắn đúng là không biết tự lượng sức mình.
Một hán tử đứng tuổi, vốn ỷ vào kinh nghiệm và tuổi tác, cười ha hả mà nói:
“Tiểu huynh đệ, khuyên ngươi chớ có buông lời ngông cuồng. Kẻo lát nữa lại khóc lóc trở về tìm cha mẹ đó.”
Giọng nói và vẻ mặt đều lộ rõ ý châm chọc.
Công tử áo đỏ chẳng mảy may nổi giận, gương mặt tĩnh lặng như mặt nước sâu, khóe môi khẽ nhếch:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT