Thẩm lang xưa nay không phải người dễ thổ lộ tâm tư, nhưng có những điều dồn nén quá lâu, đến lúc này lại hận không thể tuôn ra hết trong một hơi.
Chàng xoay người, đối diện Ngọc nhi. Trong bóng tối, ngũ quan chàng như khắc thành những đường lạnh lẽo, giọng trầm thấp mà nghiêm nghị:
“Nàng thử đi hỏi xem, có nam nhân nào lại muốn một nữ tử như nàng làm thê tử? Tùy hứng làm bậy, vô cớ gây rối, hành sự chẳng đoái hoài hậu quả. Ngay cả khi bị giam cầm, cũng dám xúc phạm pháp luật triều đình. Lời hay tiếng đẹp bỏ ngoài tai, phân biệt thiện ác chẳng rõ… Nàng rốt cuộc có hay không nhìn thấu thân phận của chính mình?”
Chàng vốn chẳng muốn khơi lại chuyện cũ, càng không muốn dùng lời quá cay nghiệt. Nhưng khi nàng ngang bướng đến mức ấy, sự nhẫn nại của chàng cũng đã chạm đáy.
Đây là lần hiếm hoi Thẩm lang bộc bạch thẳng thắn như vậy. Có lẽ đây mới là cái nhìn thật của chàng về nàng. Ngọc nhi nghe mà nghẹn nơi cổ họng, muốn mở miệng biện giải, song từng lời chàng nói đều là sự thật, khiến nàng chẳng thể phản bác. Nàng biết mình đã phạm phải sai lầm lớn, chỉ là… đã lỡ làm, thì lấy gì để bù đắp?
Thẩm lang vừa dứt lời đã thoáng hối hận. Chàng tự hỏi mình vừa nói những gì, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt thương tổn của nàng, trong lòng lại dấy lên một tia khoái trá mơ hồ. Nàng khó chịu? Chàng cũng từng khó chịu đến vậy.
Một khi cảm xúc đã bật ra, chẳng khác nào đê vỡ, khó lòng ngăn lại. Chàng dán chặt ánh mắt như băng giá vào đôi mắt ươn ướt của nàng, tiếp tục:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play