Mưa bụi giăng giăng, bóng người phía trước dần rõ rệt. Tiểu Cừ đi theo bên cạnh Thẩm Mặc bỗng khẽ kêu lên kinh ngạc:
“Là… Bạch Ngọc cô nương!”
Thẩm Mặc dung nhan tuấn nhã, nét mặt chẳng hề đổi sắc. Hắn chỉ hơi nghiêng mắt, nhìn thoáng qua nữ tử vừa ghìm cương dừng ngựa, xoay mình nhẹ nhàng bước xuống. Trong lòng, hắn thật không rõ nàng đến đây là vì cớ gì.
Gặp lại, hắn chỉ thấy bình thản. Cái thứ tình ý quyến luyến, khó dứt thuở nào, nay chẳng còn sót lại. Thậm chí hắn cũng không hiểu vì sao khi trước mình lại từng động lòng với nữ tử ấy.
Tình cảm của con người, quả thật biến hóa như mây khói. Thích hay không thích, đôi khi chỉ cách nhau một cái chớp mắt.
Thu tầm mắt về, Thẩm Mặc quay sang nhìn Hứa Tử Giai và mấy người bằng hữu. Ai nấy thần sắc khác nhau, riêng Hồng Tuyết thì cứ ngây người nhìn hắn. Hắn khẽ mỉm cười, ý bảo bọn họ cứ lên xe ngựa trước, rồi mới thong thả đưa mắt về phía nữ tử đang tiến lại gần.
Bạch Ngọc khẽ thu sóng mắt, nhìn chằm chằm nam nhân cách mình không xa. Chỉ thấy hắn vận bạch y, tóc dài buộc cao, đứng giữa mưa bụi vẫn ung dung, khí chất thanh nhã, mà không hiểu vì sao, nàng lại cảm nhận quanh thân hắn phảng phất một vẻ lạnh lẽo như tiết thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT