Thẩm Mặc vẫn luôn để tâm từng cử chỉ của Ngọc nhi. Thấy nàng khẽ động yết hầu, hàng mày chàng hơi cong, bèn cầm lấy một viên mứt táo, đưa tới trước mặt nàng.
Bạch Ngọc khẽ lắc đầu, hơi nghiêng mặt, mày ngài chau nhẹ:
“Thiếp không ăn.”
Nhớ tới hôm nào trong xe ngựa, nàng cũng từng từ chối như thế, khóe môi Thẩm Mặc bất giác khẽ nhếch. Chàng hơi nghiêng người về phía nàng, giọng nói dịu dàng mà trầm ấm:
“Vẫn sợ sâu răng sao? Chỉ một viên thôi, không sao đâu.”
Chàng vốn nghĩ mình nói rất bình thản, hồn nhiên không hay biết, lời ấy rơi vào tai Yên Nhi và Thanh Âm lại mang theo mấy phần dỗ dành, ngọt đến mức khiến hai nha đầu liếc nhau, trong mắt ánh lên ý cười mập mờ.
Bạch Ngọc bắt gặp ánh mắt của bọn họ, liền khẽ liếc cảnh cáo. Nàng sợ hai nha đầu này lại lỡ lời trêu chọc, nên đành đưa tay nhận viên mứt táo, khẽ cắn một miếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play