Bạch Ngọc bỗng khẽ sững người, chẳng rõ là bản thân lỡ tay hay do nguyên cớ nào khác, chén rượu trong tay liền nghiêng đổ, thứ chất lỏng sóng sánh kia tức khắc thấm vào tay áo rộng của Thẩm lang, loang ra một mảng ướt đẫm.
Ánh mắt Thẩm lang thoáng chốc đổi khác, vẻ ôn hòa thường ngày vụt tắt, thay vào đó là tầng băng lãnh sắc lẻm. Giọng chàng trầm xuống, lạnh như sương sớm:
“Đến hầu hạ ta, ngay cả việc này cũng không làm được sao?”
Nàng chưa kịp thích ứng với sự biến đổi đột ngột ấy, tim bỗng se lại. Vừa định mở lời, đã thấy tay áo chàng khẽ hất, chiếc chén kia bị hất văng, rơi xuống nền với tiếng leng keng chói tai, vỡ nát tan tành.
Bạch Ngọc sững sờ, không dám tin mà ngẩng nhìn Thẩm lang.
“Đại nhân, xin bớt giận… Chỉ là một nữ tử thôi, hà tất nổi lửa giận lớn như vậy.” – Tịnh Ngọc ở bên khẽ mỉm cười, giọng có chút vui sướng khi người gặp họa, nhưng ngoài miệng vẫn làm ra vẻ can ngăn.
Thẩm lang liếc sang nàng ta, như để trấn an, rồi quay đầu lại nhìn Bạch Ngọc. Khuôn mặt tuấn tú bừng lên một ngọn lửa vô danh, đôi mắt khẽ híp, giọng lạnh lùng như lưỡi dao:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT