Bạch Ngọc khẽ điều tức tâm thần, lúm đồng tiền nở như hoa, giọng uyển chuyển mà kiên định:
“Nếu chàng không nỡ buông tay thiếp… vậy hãy cưới thiếp đi.”
Thẩm Mặc ngẩn người, đối diện ánh mắt hơi vương nét tham lam kia của nàng, trong cơn hoảng loạn dần tìm lại sự trầm tĩnh thong dong, như thể lần đầu được nhìn thấy một gương mặt chân thật khác của nữ nhân này. Ánh mắt chàng soi xét thật kỹ, nhưng thay vì ôn nhu, lại ánh lên một tia đề phòng.
Có lẽ… từ đầu đến giờ, những lời nàng nói chỉ để dẫn tới câu này?
Phải chăng nàng đang uy hiếp chàng?
Chàng khẽ nhíu mày, trong lòng dâng lên niềm bất mãn. Có lẽ, bấy lâu nay chàng chưa từng thật sự hiểu nàng.
Bạch Ngọc vốn đã đoán trước kết quả ấy. Nhưng khi nhìn thấy ánh đề phòng trong mắt chàng, vẫn không tránh khỏi một thoáng tự tôn bị tổn thương. Điều đó cũng dễ hiểu thôi — chàng xuất thân từ danh môn vọng tộc, còn nàng chỉ là một vũ cơ chốn phong nguyệt. Hai người vốn cách nhau một trời một vực. Chỉ cần nàng đưa ra điều gì vượt quá giới hạn, lập tức có thể khiến chàng mất đi tín nhiệm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play