Bạch Ngọc ngẩn người dưới ánh mắt thâm sâu kia, chỉ thấy Thẩm Mặc khẽ cười nhạt, nghiêng người gỡ xuống trâm cài nơi búi tóc nàng. Một dải mây đen óng ả liền theo đầu ngón tay hắn buông rơi, như thác ngọc nhẹ nghiêng mà trút xuống.
Đầu ngón tay chậm rãi xuyên qua làn tóc mượt như tơ, mềm mại đến khiến người không nỡ buông. Thẩm Mặc vươn tay lấy chiếc lược phượng trên bàn trang, thế nhưng lại nghiêng mình chải tóc cho nàng.
Trong gương, nàng không thấy rõ dung nhan hắn, chỉ thấy bàn tay kia di chuyển khẽ khàng, từng động tác đều nhẹ tựa gió, cẩn trọng như nâng trân bảo, chẳng hề làm nàng đau.
Ánh mắt Bạch Ngọc bất giác trở nên nhu hòa, khóe môi khẽ cong, trêu chọc:
— Đường đường là Đại học sĩ Hàn Lâm Viện, lại cam lòng chải tóc cho nữ tử, chẳng lẽ không thấy xấu hổ?
Thẩm Mặc khẽ cười, vẫn thong thả chải, giọng êm ả:
— Chỉ là nàng thôi. Đổi lại người khác, ta lại chẳng muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT