Hai người cuối cùng cũng không làm thêm gì nữa. 
Họ dựa vào nhau một lát để hồi lại tinh thần, rồi Sở Nguyệt Ngưng đứng dậy tiếp tục thu dọn đống rương đầy phòng của y, những thứ có thể dùng được đều lấy ra, còn lại những thứ không dùng đến thì để bán cùng với yêu đan.
Cố Nghiên lần nữa rót ly trà, ngồi ở mép giường nhìn hắn bận rộn. 
Hai canh giờ sau, đống rương đầy phòng đã được Sở Nguyệt Ngưng dọn xong. Hắn đi tới sờ mặt Cố Nghiên, khóe môi khẽ cong lên, “Chúng ta đi dạo Bắc Cương Thành nhé, tiện thể đem đống xương yêu thú và da lông không dùng đến đó đi bán luôn.”
Cố Nghiên đương nhiên nghe hắn, “Được.”
Giờ đã là ngày thứ tư sau khi thú triều rút lui. Cảm giác áp lực và sợ hãi tràn ngập khắp Bắc Cương Thành lúc nào cũng có khả năng có yêu thú phá thành mà vào, khiến bọn họ chết oan uổng dần dần tiêu tan. Dọc đường, dần dần có các cửa hàng mở cửa buôn bán trở lại.
Trời đổ tuyết, rất nhiều người đều che dù giấy. Sở Nguyệt Ngưng nhìn chằm chằm những hạt tuyết hóa thành bọt nước nhỏ vụn trên vai y một lúc, hắn nhíu mày kéo y đến quán bán dù nhỏ bên cạnh, “Mua một cái dù.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play