Hai người nhìn nhau im lặng một lúc lâu, cuối cùng kết thúc bằng tiếng bụng “ục ục” của y. Y đã không ăn gì từ khi tỉnh dậy, lại đi theo nhặt sò nửa ngày. Cơ thể này không thể so sánh với cơ thể trước đây của y, đã sớm vừa đói vừa mệt rã rời, lưng eo đau nhức. Giờ lại bị mùi hải sản thơm lừng từ nồi xông lên, y chỉ cảm thấy đói cồn cào.
Không khí lập tức trở nên nhẹ nhõm. Sở Nguyệt Ngưng cười, mở nắp nồi đang bốc khói, mang tôm và hàu hấp ra. 
Hắn vừa mời y đến ăn, vừa nói, “Chỉ là gia vị trong phòng dùng được quá ít, nếu không thì mùi vị sẽ ngon hơn. Giống như con hàu này, sau khi rửa sạch, không cần hấp mà dùng nước chấm riêng để ướp sống thì cũng rất ngon.”
Hắn trước tiên lấy một cái bát gốm thô, rửa sạch, rồi gắp cho y hai con tôm biển đỏ tươi vừa hấp chín, hai con hàu rắc chút tỏi băm.
“Chờ sau này có cơ hội, ta sẽ làm cho ngươi nếm thử. Hay ngày mai chúng ta đi trấn trên, xem có loại nước chấm gia vị nào khác không. Dù sao thì sinh thần của Hải Thần gia gia còn hơn nửa tháng nữa, không vội phá giải bí cảnh.”
Chủ yếu là có vội cũng vô ích, trời cao biển rộng, đều vô biên vô hạn.
Nếu cái gọi là Hải Thần gia gia thực sự là một con yêu thú dưới biển, thì e là họ có chèo thuyền tìm tám mười năm cũng chưa chắc đã tìm thấy tung tích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play