Shian ôm bát của mình, tò mò nhìn hai ông chú.
Thì ra… lớn rồi vẫn có thể để người khác đút cơm sao?
Shian năm nay mới ba tuổi, ở trùng tộc thì là một nhóc con nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn nữa, thư phụ đã bắt cậu phải tự ăn rồi.
Vậy mà chú Aziz chắc chắn đã có… mấy cái ba tuổi rồi. Sao chú ấy vẫn được người ta đút cơm chứ?
Trên đầu Shian như mọc ra một dấu chấm hỏi to đùng, lén lút nhìn Aziz.
Tô Di Bạch bị Aziz giữ chặt trong lòng, nhưng tinh thần lực quá mức nhạy bén khiến cậu vẫn nhận ra được ánh mắt của nhóc con đang dán vào mình. Cậu lườm Aziz một cái, vành tai sau gáy đỏ bừng lên.
Nhưng mà… nhóc con thì có quan trọng bằng vợ đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play