Tuyết đã hoàn toàn ngừng rơi.
Nền tuyết trắng tinh ẩn hiện những chiếc lá cỏ xanh sẫm. Nhưng thi thể vẫn còn hơi ấm kia, máu từ đó chảy ra đã dần nhuộm đỏ cả một khoảng tuyết.
Chiếc găng tay trắng của Atrichia không biết từ lúc nào đã dính một vệt máu đỏ thẫm. Hắn tháo găng tay ra, ném bên cạnh thi thể của Leiden, sau đó kéo chiếc thánh giá nhỏ trước ngực Leiden xuống, nắm chặt trong lòng bàn tay, nhắm mắt vẽ một dấu thập lên thi thể Leiden, rồi quỳ gối, cắm chiếc thánh giá đó xuống nền tuyết.
Đây là nghi thức tinh lọc. Mọi người tin rằng điều này có thể giúp linh hồn của người chết được an ủi một chút, thanh thản rời khỏi trần thế.
Khi Atrichia thực hiện một loạt động tác này, ngoài sự ưu nhã ra, còn mang theo một vẻ thành kính lặng lẽ—đây là một khí chất hiếm thấy trên người hắn.
Đây cũng là khoảnh khắc Tần Phóng thấy Atrichia Horn trông giống với thân phận "giáo sĩ của giáo hội" nhất kể từ khi cậu gặp hắn.
Rất nhanh, Atrichia Horn mở bừng mắt, không biểu cảm nhàn nhạt nói:
“Mặc dù ta cũng không nghĩ nghi thức tinh lọc có thể gột rửa linh hồn ngươi, nhưng nể tình quen biết một lúc, ta vẫn tiễn ngươi một đoạn đường. An tâm xuống địa ngục đi, Leiden.”
Tần Phóng: “...”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT