“Sao lại ra nông nỗi này ư…” Nghe câu hỏi của Lâm Hi Vụ, Cố Vô Trác trầm ngâm giây lát rồi đáp:
“Mấy năm trước, lúc đi du ngoạn, ta chạm trán kình địch, cả cánh tay đều nhiễm phải âm sát khí.”
Hắn bịa bừa một lý do, khéo léo che giấu bản thân thật sự đã khổ sở tìm kiếm khắp nơi.
“Vậy sao… nhưng thế này cũng quá…” Lâm Hi Vụ gắng ép mình giữ bình tĩnh, cẩn trọng chấm thuốc bột vào vết thương của hắn, tỉ mỉ phủ kín từng chỗ da rách nứt.
Nàng chưa từng thấy thương thế nào nghiêm trọng đến thế, tay run rẩy không ngừng, mỗi khi chạm vào một chỗ lại phải cắn răng thật khẽ, dường như tất cả những vết thương ấy đều mọc ngay trên người nàng.
“Cố Vô Trác, ngươi có đau không?” Nàng hít vào khe khẽ, hỏi nhỏ.
Thế nhưng chính người đang chịu thương tích kia lại vẫn điềm tĩnh, lông mày không hề nhíu lấy một lần. Nghe câu hỏi, hắn khẽ lắc đầu, còn mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT